Trong ký ức của tôi, bố mẹ có quan hệ không tốt, ngày nào cũng cãi nhau. Có lần tôi nghe thấy mẹ nói: “Nếu không chịu được thì ly hôn đi, sống thế này mệt mỏi lắm”. Đến khi tôi học lớp 8 thì bố mẹ chia tay. Sau khi ly hôn, tôi chọn bố và rồi ông tái hôn ngay sau đó ít lâu. Mẹ tôi chuyển về quê sống cách nhà tôi khoảng 100km nên hồi đó hai mẹ con ít khi có điều kiện gặp nhau.
Mẹ kế là người tháo vát và quán xuyến hết mọi việc trong gia đình. Tôi cảm giác bố chẳng có tiếng nói gì trong nhà. Ông cũng không để ý đến tôi như tôi kì vọng trước đó. Vài năm đầu, bà rất tốt với tôi nhưng từ khi sinh được con trai, bà trở nên thờ ơ. Tôi thầm nghĩ, cho dù mẹ kế không quan tâm đến tôi nữa nhưng chỉ cần bà không quá can thiệp vào chuyện của tôi thì tôi cũng cảm thấy thoải mái rồi. Ít nhất bà cũng cho tôi cơm ăn áo mặc và nuôi tôi học, chứ mẹ đẻ tôi không có điều kiện chu cấp cho tôi thứ gì.
Sau khi học xong đại học, tôi trở về quê và tìm được việc làm. Còn con trai mẹ kế thì không học đại học. Nó được mẹ kế chiều chuộng quá nên chẳng chịu học hành, suốt ngày đi chơi và xin tiền. Tôi thấy mẹ kế đôi lúc cũng đau khổ vì con trai nhưng chẳng làm gì được, tất cả là do cách giáo dục sai lầm của bà từ nhỏ.
Tôi đi làm khoảng 2 năm cũng tiết kiệm được chút ít tiền. Tôi nghĩ sau này sẽ có vốn liếng lấy chồng, không phải xin bố mẹ nữa. Nhưng tôi chưa lấy chồng thì em trai về thông báo với cả gia đình sẽ kết hôn.
Nghĩ rằng con trai lấy vợ sẽ tu chí hơn nên bố và mẹ kế vui vẻ lắm. Mẹ kế lo đám cưới cho em chu toàn. Trước đám cưới, mẹ kế tâm sự với tôi: “Con đi làm rồi, nếu có tiền thì cho em một ít của hồi môn, để sau này nó có vốn làm ăn. Mẹ hi vọng nó sẽ ổn định cuộc sống, không làm phiền đến bố mẹ nữa”. Nghe lời mẹ kế, tôi mừng em trai 50 triệu tiền mặt.
Một năm sau khi em trai cưới vợ, tôi cũng lấy chồng. Tôi xác định không nhờ vả gì bố cũng như mẹ kế vì ông bà lo cho em trai cũng kiệt sức rồi. Rất may tôi có khoản tiền tiết kiệm nên mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Trong đám cưới, bố không hề cho của hồi môn nhưng trước khi về nhà chồng, bố kéo tôi ra phía sau đưa cho tôi một phong bì mỏng. Sau đó, tôi tạm biệt bố lên xe. Lúc về nhà chồng, tôi mở phong bì ra mà sững sờ. Đó là một cuốn sổ tiết kiệm và một tờ giấy bố viết: “Con gái, bố thực sự có lỗi với con, bố chỉ có thể cho con những thứ này. Con đã khổ bao năm nay rồi”.
Nhìn cuốn sổ tiết kiệm, nước mắt tôi tuôn rơi khi nghĩ rằng, chắc chắn bao lâu nay bố đã giấu mẹ kế để tiết kiệm tiền cho tôi. Trong thâm tâm bố vẫn âm thầm thương yêu tôi hơn bất cứ điều gì khác nhưng giờ tôi mới cảm nhận được.
News
Ngọc Lan khó đi bước nữa, tự lập di chúc cho con tiết lộ mối quan hệ với nam thần Quốc Thái
Ngọc Lan nắm tay, nở nụ cười hạnh phúc đứng trước mặt nam diễn viên, trông vô cùng đẹp đôi. Sau khi “đường ai nấy đi” với…
Đến nhà sếp chơi, tôi ngỡ ngàng khi con trai sếp giống con mình y đúc rồi, tìm hiểu sự thật đằng sau càng sốc nặng
Tôi đã lấy chồng 8 năm, sinh được hai con đáng yêu. Sau khi sinh con, tôi chỉ ở nhà chăm con, lo cơm nước cho gia…
Đang ở bên nhân tình tim tôi bỗng như ngừng đập khi nhận lời nhắn của em, ‘về đi anh…em và con đã đi rồi’
Ngày em biết anh ngoại tình, em đã không kiềm chế nổi. Em lao vào đánh người phụ nữ anh đang ôm ấp. Em đánh cả anh,…
Vai diễn không tên ngắn nhất đời NSND Công Lý
NSND Công Lý từng khiến khán giả bất ngờ với tạo hình già nua khi vào vai ông của bé Chi – cô bé đáng thương được Hà…
Khi diễn viên quá hưng phấn trong cảnh ‘l.óng’, chuyên gia phải làm gì?
Các diễn viên thường nói về những nỗi khổ khi phải đóng cảnh “nóng”, rằng trong thực tế trên phim trường, cảnh “nóng” thực ra không hề…
Về nhà nội chơi vài ngày mà chúng tôi ôm theo đống nợ vào người
Về nhà nội chơi vài ngày mà chúng tôi ôm theo đống nợ vào người. Nếu biết trước có ngày này, tôi không về quê nữa. Từ…
End of content
No more pages to load