Nhưng càng kéo dài thời gian tôi càng kiệt sức mà bố cũng mệt mỏi. Thế là tôi quyết định bàn bạc với bố để đưa bố vào viện dưỡng lão. Bố tôi cũng đồng ý, duy nhất chỉ có xóm làng là chửi tôi bất hiếu, không chịu chăm bố của mình.
Mẹ tôi đã mất từ 10 năm trước. Kể từ khi mẹ mất thì bố tôi sống mình trong căn nhà nhỏ ở quê. Vợ chồng tôi nhiều lần năn nỉ đón ông lên thành phố sống gần con cháu nhưng ông nhất quyết từ chối. Lý do là ông muốn ở quê đi lại khuây khỏa, ra thành phố chật hẹp ông không quen.
Mấy năm gần đây bố tôi sức khỏe yếu hẳn, mỗi lần gọi điện về thấy bố buồn mà tôi chỉ biết trách mình.
Có đợt ông ốm nặng nên tôi đã xin nghỉ làm để chăm ông thời gian. Những ngày đầu tôi về ông vui lắm, ông chân yếu chẳng đi lại được nữa nên tôi thường cho ông ngồi xe lăn để đưa ông đi khắp xóm cho khuây khỏa.
Nhưng sau 3 tháng tôi ở nhà chăm bố thì tôi nhận ra bố tôi khó tính, ông thường xuyên quát mắng nếu tôi làm gì phạm lỗi, không đúng ý ông.
Tôi là con trai duy nhất của bố. Nhiều lần tôi nghĩ mình ở nhà chăm bố mãi không được, vì tôi còn phải đi làm, kiếm tiền. Nhưng nếu để bố sống 1 mình tôi chẳng an tâm, mà đón bố lên thành phố bố không muốn. Tôi đã nghĩ đến việc đưa bố vào viện dưỡng lão. Nhưng tôi lại cảm thấy sợ bố tủi thân.
Một ngày nọ, sau khi tắm cho bố như thường lệ, tôi dìu ông vào giường. Do sàn nhà trơn trượt, cả 2 bố con tôi bị ngã. Trong khi, tôi vội vã đỡ bố dậy thì ông lại tuyệt nhiên đẩy tay tôi ra xa và quát rằng đứa con bất hiếu.
Nghe vậy, tôi tức giận đến mức chạy ra ngoài cửa. Vừa chạy, tôi vừa khóc nấc lên. Sau khi dịu lại, tôi nhận ra sống trong sự đau đớn và bất lực của thân thể, có lẽ bố còn đau khổ và tuyệt vọng hơn tôi.
Sau lần đó thì tôi học cách kiềm chế cảm xúc, đối mặt với những thử thách trong việc chăm sóc bố, khiến bố lạc quan hơn.
Nhưng càng kéo dài thời gian tôi càng kiệt sức mà bố cũng mệt mỏi. Thế là tôi quyết định bàn bạc với bố để đưa bố vào viện dưỡng lão. Bố tôi cũng đồng ý, duy nhất chỉ có xóm làng là chửi tôi bất hiếu, không chịu chăm bố của mình.
Viện dượng lão tôi đưa bố vào cũng gần chỗ tôi đi làm nên tôi tôi có thể tới thăm bố thường xuyên hơn.
Đến nay bố tôi đã ở viện dưỡng lão được gần 1 năm, tinh thần bố tôi đã vui vẻ, hợp tác với y tá. Ở đó bố có hội chơi cờ, nhìn cá cảnh…nhưng thứ mà bố tôi thích.
Giờ đây không thể thường xuyên kề cận bên bố như trước nhưng mỗi khi có dịp gặp nhau cả gia đình tôi đều tràn ngập tiếng cười.
News
Từ 1/5/2024: Người có đủ 2 điều kiện này xây nhà trên đất nông nghiệp chẳng lo bị phạt 500 triệu, đó là những ai?
Những trường hợp nào xây nhà trên đất nông nghiệp sẽ không lo bị phạt, hãy cũng tìm hiểu nhé! Trường hợp nào xây nhà trên đất…
Tiếp viên hàng không rất thích mang theo một quả chuối lên máy bay, họ ăn hay để làm gì mà bí mật đến vậy?
Nhiều tiếp viên hàng không thường xuyên mang theo một quả chuối lên máy bay. Tuy vậy, không phải ai cũng biết mục đích của họ. Vì…
Xót thương nữ ca sĩ Việt ‘đi xa’ ở tuổi 37 vì mắc K, buổi sáng biết tin mắc b:ệnh, buổi chiều đã lìa xa nhân thế
Mọi người ơi, mọi người đã nghe thông tin về ca sĩ 37 tuổi ở Việt Nam vừa qua đời vì mắc K chưa? Điều đáng xót…
Người dân cả nước ùn ùn kéo đi xem con bò kì lạ ở Suối Cá Thần Thanh Hóa: Được trả 6 tỷ, chủ nhân vẫn quyết không bán
Tại xã Cẩm Lương, huyện Cẩm Thủy, tỉnh Thanh Hóa, một hộ dân đã sở hữu con bò kỳ lạ có đến 6 cái chân và 2…
Chính thức: Ông Lê Tùng Vân ở ‘Tịnh thất Bồng Lai’ bị khởi tố vì s:inh con với con r:uột
Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Long An khởi tố bị can Lê Tùng Vân ở nơi tự xưng Tịnh thất Bồng Lai để điều…
Con tôi đầy tháng em vợ cho 50 triệu, nghe cuộc trò chuyện của vợ chồng em, tôi vội trả lại không thiếu 1 xu
Vì là con đầu lòng, lại mong mãi mới có nên ngày đầy tháng con vợ chồng tôi làm khá to, tổ chức mấy mâm cơm để…
End of content
No more pages to load